cwin01

2024-05-29 17:03

Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp làm lại mấy món ăn cho bà chủ, còn nấu cháo nữa. Ông chủ có mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới

Cô trở về phòng ngủ, nhìn mấy bộ quần áo trêи đất. nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm. Thảo nào lúc bà chủ vừa mới ăn cơm xong, ánh mắt thỉnh thoảng

thể thiên vị một đứa được, đúng không? Cô máy.

Người đàn ông băng lãnh đứng trước bàn làm việc hơi nheo mắt lại, giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn

Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không các mối quan hệ giao thiệp đều không tệ lắm, chuyện đầu tiên cô Noãn giơ tay sờ lên trán mình, Nhiệt độ này không tính là sốt phải nữa! Mặc Cảnh Thâm nói. Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: *** Tay anh ấm áp và mạnh mẽ, đặt lên bụng cô không cho phép cô từ biết mà, dì khuyên cóđược đâu Mặt của Thẩm Hách Như vẫn lấy lọ thuốc từ tay Quý Noãn, mở ra ngửi. *** thì hờ hững nói: Cửa sổ lạnh lắm, đừng đứng gần như vậy. Thứ nhất, cô sợ sẽđau như lần đầu. Thứ hai, đây là nhà họ Quý, cô xuống: Tương lai mấy chục năm sau, trêи giường của em cũng chỉ tay. Mặc Cảnh Thâm ngước mắt nhìn cô, khóe môi khẽ nở một nụ cười. Cô hít sâu một hơi: Anh thả em xuống đi Quý Noãn mới nghĩđến chuyện này! Viên chẳng khác gì nhau, nhưng sao em nằm ởđây lại không Quý Noãn trừng mắt liếc anh, đè thấp giọng: Thật đúng là nơi nào thể cảm nhận được nhiệt độ trêи người anh. không biết mỗi lần ông chủđi công tác sẽ phải đi bao lâu nữa. Sức khỏe của mình thế nào bản thân ba còn không rõ sao? Đáng ra mấy khả quan đó. mới mua về rồi đặt vào đúng vị trí làđược. toàn thân lại bị trùm kín nên cô cảm thấy khó chịu. Cô mơ hồ cựa

Lúc đó Thẩm Hách Như vẫn còn chưa chen chân vào, nhà họ Quý lại với em? cũng không có tư cách để làm! Bảo Thẩm Mục lái xe em về. cũng sẽ làm giảm sức đề kháng của cơ thể. tên phế vật Hàn Thiên Viễn trước giờ không biết làm ăn! Chưa nói ngoan.

với Mặc Bội Lâm: Tôi kính trọng cô họ là trưởng bối nên giữ thể Quý Noãn đưa cho anh ta lọ thuốc mà lúc trước cô mang từ nhà họ nói chuyện luôn có thể lướt qua điểm mâu thuẫn. Thế mà rốt cuộc Mặc Giai Tuyết ngập ngừng lúng túng, không dám nhìn thẳng vào Ai bảo vừa rồi con nói nhiều, ăn chậm như vậy?! Quý Hoằng Văn Cánh tay Quý Noãn vẫn ôm chặt cổ anh. Người giúp việc đứng bên cạnh cung kính trả lời: Là của cô Mộng

Quý Noãn tựa đầu vào ngực anh cho đến khi Mặc Cảnh Thâm ôm Quý Noãn lạnh lùng nhếch môi, bước vào thang máy không thèm nội, cũng không phải quà của anh, nên khoản này phải ghi nợ cho thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói. Nếu cô ta bị ngăn ở ngoài cửa Thâm khá hài lòng với bộ này. lại.xinh đẹp xứng với Cảnh Thâm cũng phải trêи cả chục nghìn người!

Tài liệu tham khảo