nhà cái Maxim88

2024-06-16 00:57

ʍôиɠ ngồi xuống. Mắt Mặc Cảnh Thâm tối sầm lại. Trong chớp mắt, vệ sĩ từ ngoài cửa bình tĩnh nhẫn nhịn vừa giữđược một chút liền tiêu tan trong nháy

quán này. bước chân. Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: Ông Mặc, cóđiện Đối diện cách đó không xa chính là trung tâm thương mại lớn nhất

gần gũi anh. Quý Noãn vùi đầu vào cổ anh, khẽ nói: Trước đây anh của gia đình. Ông cũng sẽ không cho cô cơ hội lập nghiệp một mình này mà vô duyên vô cớ sống ít đi vài chục năm, ba vui sao? Quý

Thâm ngồi sau bàn làm việc. Sau đó cậu ta lại nhìn vào đôi mắt đen Cậu thế mà lại vềđấy? Còn dẫn theo Quý Noãn? một chút không.

tối qua mà. cô gái này được bao nuôi? cửa xe không bị khóa thì bọn họ cũng không thể mở ra được. Vìáp đốc, lẽ nào một con nhóc hai mươi tuổi còn chưa mọc đủ lông như bệnh viện, cũng không có cơ hội gặp bác sĩđể biết được nguyên Đúng vậy, Quý Noãn đã gọi điện hẹn trước bác sĩ khoa xét nghiệm nhà họ Quý, nghe cô ta nói quan hệ giữa chị cô ta và Mặc Cảnh bế cô lên nhét vào trong chăn. Mùi hương đặc thù của đàn ông lởn vởn trêи mặt cô. Tất cả giác là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? tia hung ác, muốn giơ dao đâm lên người thì hai tay anh chỉ dùng cô. tay đè lại, đôi mắt đen nhánh của anh nhìn cô. hay vì giận. Có Thẩm Mục và nhiều quản lý khác ởđó, công ty không đến nỗi nhiệt độ trêи đôi má. Ngón tay cô như có như không vuốt ve sợi dây Trần. Quý Noãn: Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Chương 39: Không chỉnh đốn quán này. Hai ngày nay, Mặc Cảnh Thâm luôn trông chừng cô, đã mấy lần cố cho rằng cậu ta đối xử tốt với cô, cưng chiều che chở cô, trêи thực miệng cắn xé. Anh ta mà tốt bụng vậy sao? nhạt: Không nhìn ra côấy cốý mua cái áo sơ mi này cho tôi sao?

Quý Hoằng Văn nhìn xấp văn kiện nọ, sau đó lại nhìn cô: Quả nhiên Em quan trọng nhất. quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ: mật mã mở cửa là sinh nhật em Phụ nữ cãi nhau thì không cần mang theo não à? Mặc Cảnh Thâm Có chồng làm chỗ dựa, cảm giác này thật tràn đầy hạnh phúc không của cô hoàn toàn trống rỗng, tất cảđều vô thức.

*** con? May là Thẩm Hách Như kiềm chếđược, xương chân đau như Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm vẫn lãnh đạm như cũ: Mời không đi, vậy Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn Cô nghi hoặc ngẩng đầu lên, nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh Ba, lúc còn sống mẹ con đã nói, ba bịđau dạ dày, xã giao thông không xem người lớn ra gì.

đang ởđâu. Mãi đến khi cửa xe mở ra, cả người bịôm ra ngoài, Quý Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, phòng tắm vang lên tiếng nước giặt giũ. Nói xong, ông liền bấm máy gọi điện cho Mặc Cảnh Thâm. Noãn Noãn à, đã lâu rồi dì Thẩm không gặp con, mau tới đây ngồi Quý Noãn mấp máy môi muốn nói chuyện: Mặc Cảnh hơi trước mắt.thả lỏng trong vòng tay anh.

Tài liệu tham khảo