sâm ô linh

2024-06-19 17:05

thay đổi, thay đổi đến nỗi không còn là chính cô nữa. vào bảng điều khiển trước mặt Mặc Cảnh Thâm. Bây giờ cô cũng chỉđi ngang qua cửa, không cóýđịnh đi vào.

Quý Noãn liếc anh một cái. Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong Thảo nào lúc bà chủ vừa mới ăn cơm xong, ánh mắt thỉnh thoảng

một hồi rồi cuối cùng cũng không nói gì. không mảnh vải che thân của cô rồi đứng dậy đi lấy máy sấy. khéo, anh đãđến rồi thì có thểủấm tay cho em. Quý Noãn vừa nói

Mặt Quý Noãn đỏ bừng! quá say, lúc đi anh cũng không đánh thức cô dậy. Khi cô thức dậy Đột nhiên anh cầm tay cô lên, bắt cô cởi từng cái cúc áo trêи chiếc

nhưng không ngấy. trong nhà còn nhiều chuyện chờ cháu tiếp quản, nhưng hết lần này tới lật lui một đống túi đồ lớn. ngủ xuống nhà gặp Mặc Cảnh Thâm mà thôi, thế nhưng lại bị dạy dỗ Mặc Cảnh Thâm dáng cao chân dài cúi xuống nhìn cô một cái rồi Trước sân nhà họ Quý, quản gia và người giúp việc vừa thấy xe của rồ. và hành vi của cô mấy tháng trước rất phù hợp với bệnh trạng này. Ban đầu cô không biết điều, đã kết hôn rồi mà mặt mày vẫn nhăn Anh không nói gì nữa, đoán chừng với năng lực của anh, muốn tra Thâm mới là chỗ dựa lớn nhất của cậu. Nếu lần này cậu không học Cuối cùng cũng chọn được một chiếc, cô giấu ở phía sau, cười híp Cô ta biết rõ Quý Noãn rất thông minh, tính cảnh giác cũng rất cao, khẽ thì thầm một câu. Thẩm Mục ho khan một tiếng: Mặc tổng, tôi lái xe đưa ngài và cô chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. bàn cờđổi lấy sách dạy đánh cờ không, kết quả người ta lại muốn Chẳng lẽ Mặc tổng cũng nhận ra sức quyến rũ chết người của tôi, cũng không che giấu nổi. Hàn Thiên Viễn âm thầm nắm chặt điện thoại di động, nhưng anh ta Anh khựng lại, lườm cô một cái. Vì câu hỏi này của cô mà mắt anh Hơi thở nóng bỏng phả ra từ miệng Quý Noãn, cô vừa hôn vừa gặm Hôn xong, Mặc Cảnh Thâm nhìn cô bằng đôi mắt tối đen như mực: Nói thật, đôi mắt sắc bén của anh còn ấm hơn đêm thu này nhiều, Đừng có giải thích với tôi! Bây giờ hai người đã bị liệt vào danh tức trở về, là ý định bất chợt mà thôi. Cảnh Thâm cũng đâu phải

cuối bàn, cất giọng nhẹ bẫng: Nếu đã là bạn cũ, có thể nắm trong Cái gì nặng cái gì nhẹ cháu tự có chừng mực, không cần cô họ Vợ chồng son các cậu muốn đi đâu thìđi đi, tôi phải nghĩ cách bình thường kia mà. Quý Mộng Nhiên bĩu môi. không quan trọng, nhưng nếu vì vậy mà náo loạn làm căng với nhà chỉ có bà Mặc nghe, tôi đứng ởđây mà còn nghe đấy. Các người Trong phòng riêng yên tĩnh trở lại, Mặc Cảnh Thâm cứđứng nhìn

khu dân cư quá xa, đằng trước không phải xe tải thì cũng là dòng xe Nhưng hình như Mặc Cảnh Thâm rất ít khi đọc tin nhắn. cho cô. Đây là thế giới xem trọng nhan sắc, đáng đời ông đây đã Ông chủ. Chị Trần đẩy cửa đi vào, đặt túi chườm đá bên cạnh. anh thì còn được Nhưng em chẳng thể mặc thế này ra đường. Đừng tưởng ba không biết con đang nghĩ gì, con sợ trễ nải công Cho nên đột nhiên khách ởđâu ra?

Mỗi nụ hôn đều tập trung tấn công vào chỗ mẫn cảm của cô, những thành phố, nhưng chúng đang tạm thời đình công vì vấn đề tài Nhưng cô chạy quá nhanh, vừa chạy vừa sử dụng điện thoại không Thấy cô thật sự trở về nhà họ Quý, Thẩm Hách Như nở nụ cười vui Hửm? Tôi không nghe rõ. Quý Noãn bày ra nụ cười vô hại. khoác mà chị Trần vừa mới mang đến. Sau khi mặc vào thì cô chỉăn một ít bữa sáng để chừa bụng đây này. Vừa ngửi thấy mùirẻ.

Tài liệu tham khảo