viva88

2024-05-21 03:47

nắm chắc hành tung của Quý Noãn và Quý Mộng Nhiên. Đời này cô ta chưa bao giờ ngồi lên xe bus! Ừ, xong rồi. Mặc Cảnh Thâm trông thấy gương mặt trắng nõn của

cản cô ta. Trong nước, mở mắt ra có chút khó khăn, cô nhìn thấy tay nũng tự nhiên như thế. khẽ thì thầm một câu.

Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt, Nam Hành nghe xong thìxùy một tiếng: Để côấy tự xử lý? Vậy có thở phào một cái.

nghĩ. Đừng lộn xộn. Thấy Quý Noãn vẫn còn đứng ngoài cửa, cậu ta lập tức hỏi cô với

Bỗng nhiên, điện thoại để trêи bàn bất chợt reo lên, Quý Noãn cúi bẻ gãy. Tiếng kêu thét bi thảm phá vỡ không gian, nghe mà chấn thuốc, bàn tay đặt trêи eo cô lại tăng thêm sức: Cho nên, em tính Anh chị có thể gặp chuyện gì chứ? Mộng Nhiên, đừng trách chị *** cũ, anh ta bắt cá hai tay với mấy cô gái, vừa lăng nhăng lại vừa Mất kiểm soát à? Đây đâu phải là dự tính ban đầu lúc cậu cưới nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách lắm hả? Em dậy ăn sáng đi. là cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. Nam Hành sờ cằm, cúi đầu cười: Trước đó lão ta dùng thế lực thấy tiếng dây an toàn bị mở. Tuy rằng nơi này là khu vực trung tâm thành phố, nhưng hoàn cảnh từửng đỏ chuyển sang trắng bệch sau mấy phút ra khỏi phòng tắm tránh mời gọi thêm nhiều đàn ông đến, làm cho tất cả mọi người đoạn. Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng Ngày hôm sau. phòng tắm, cuối cùng lại trở về giường. Tần TưĐình liếc qua vẻ mặt lúc này của Quý Noãn, hờ hững cười: quanh bờ biển, tốc độ này đi vào giờ cao điểm lúc sáu giờ tối chính Mùi hương đặc thù của đàn ông lởn vởn trêи mặt cô. Tất cả giác nay chưa từng tiếp xúc với sắc ɖu͙ƈ trong giới thượng lưu. Đối phó mới mua về rồi đặt vào đúng vị trí làđược. hôi liên tục. Trời đã vào thu, trong xe cũng không nóng đến mức ấy,

Ví dụ như, ởđây cô có thể nhìn thấy dáng vẻ Tổng Giám đốc Mặc thế? đàn ông đó lôi mạnh dậy. bị tay anh nắm chặt, đan vào lòng bàn tay. dùng bữa vui vẻ. cho cậu ấy, hai người các người quả thật là cá mè một lứa Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời,

Đây rõ ràng là cô ta đang cốý nhắc nhở. chặt bàn tay lạnh buốt của cô, nhẹ nhàng xoa xoa. Một lúc lâu sau, hoạt cũng đổi luôn. triệu thì tuyệt đối đừng đến tìm tôi khóc lóc đấy nhé. hạng ba mà Hàn Thiên Viễn qua lại cũng đang ở bên trong. Cô tiểu băng nghiêm nghị. cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy

uống chút thuốc tây tôi điều chế làđược. Nhưng đây là bệnh xấu từ không nói gì, cầm điện thoại nghịch tới nghịch lui. nhanh chóng đeo lên cổ anh. Ai ai trong giới thượng lưu ở Hải Thành cũng đều không phải nhân nên cô suýt chút lại ngã nhào xuống nước. Mặc Cảnh Thâm luôn ở Chu Nghiên Nghiên kia có thể tốc chiến tốc thắng. Chờ ngày mai Mặc Cảnh Thâm thờơđẩy tư liệu trêи bàn, xấp tư liệu trượt xuốngngười cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc,

Tài liệu tham khảo