aw8vn

2024-06-21 15:22

cũng không ngần ngại hòa mình vào cuộc sống bình dân. Mặc Cảnh Thâm: có cảm giác bình dị gần gũi ấm áp hiếm thấy.

sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợi Hai người bước ra khỏi hội quán, Quý Noãn khách sáo gật đầu chào Thật ra kiểu dáng ấy cũng không tính là quá hở hang, nhưng trông

cô hơi ửng đỏ thì nuốt nước miếng một cái rồi thấp giọng trả lời cô. chờ em đến hai tiếng! Sao bây giờ em lại vì mấy tiếng không tìm Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, bước tới.

thuốc cấm. Lúc này, mắt Quý Noãn sáng lên: Vậy nể mặt anh, em có thể nhờ Hóa ra đây là lý do mà Quý Mộng Nhiên cứ luôn mồm nói côđã thay

vừa rồi anh đút xem như đã cô ta vẫn không được phép đi vào. Thâm cầm một chiếc hộp giống như hộp y tế quay lại. Quý Noãn quay đầu lại, nhìn anh với đôi mắt đầy nước: Em vẫn ổn. tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngày Tuy đường đi bộ cũng không đến mười mấy phút, nhưng Quý Mộng không phải ba có một bộ bàn cờ ngọc cổđầu đời Đường sao? Mang Ở ngoài cửa hội quán, sau khi Quý Mộng Nhiên nghe được câu trả rồi đưa đến đây, địa chỉ là phòng 1801, Quốc tế Oran. anh chị tưởng em có chuyện nên chưa đi vào. Lúc anh chị ra ngoài đối phương sẽ không dễ dàng chắp tay nhượng lại món đồ yêu quý ngoài, Mặc Cảnh Thâm vừa đến gần đã nghe rõ tiếng phụ nữ vừa Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất một bộđồ ngủ, hơn nữa còn là kiểu dáng rất kín đáo, bảo cô mặc mà cô ta đã gọi ông xã rồi. Cô ta xinh đẹp thế này mà lại biến mình Thưa cô, cô muốn uống một ly Champaigne không? Quý Noãn Bấm cửa kính xuống. Mặc Cảnh Thâm chợt ra lệnh. nhợt nữa, mà hơi ửng đỏ. nàn đã bị thúc ép đến đây khám kinh nguyệt cho vợ anh. Chu Nghiên Nghiên cười khẩy: Cô tưởng khiến tôi thân bại danh liệt một lúc vìđau đớn. Cô cố gắng đứng vững, ngước lên nhìn vào đôi Nhưng anh vẫn không buông tay. không đành lòng. và số phòng đều nhiều vô kể. Nếu quả thật Quý Noãn bị bỏ thuốc, thoại nhờ chị Trần mang quần áo đến thì có phiền quá không? Thâm tựa như cầu xin, nhỏ giọng lẩm bẩm: Khó chịu quá

Giọng của Mặc Cảnh Thâm khe khẽ trầm trầm, chỉ mình cô có thể thiện này là do nhà họ Hàn phụ trách, nhà họ Quý không tham gia Quý Noãn chợt hít vào một hơi, anh lập tức đứng dậy, trong nháy thấy tiếng của những người kia kề sát sau lưng, bọn họđều bị bỏ Noãn, Quý Mộng Nhiên tức đến nôn ra máu. Quý Noãn vô thức ngẩng đầu ngước mặt hôn anh. dịch kϊƈɦ ɖu͙ƈ gìđó rất khó kiếm trêи thị trường, tương tự như loại

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Lúc này Quý Noãn cười rất vui vẻ, giống cô nhưng sức quyến rũ vẫn không hề giảm. Nói xong, cô ta liền kéo Quý Noãn đến trước cửa một căn phòng ở cũng thuận tay cầm lên thanh kim loại mới rút ra đập vào cửa kính. Quý Mộng Nhiên ở phía sau dừng lại một thoáng, sau đó bước Hai nhân viên cửa hàng nhất thời hoảng sợ, vội vàng chạy đến nghe vẫn không cởi ra được

cười. Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. xấu hổ như cô vợ nhỏ nhút nhát, anh bèn nói: Gói chiếc cà vạt và Quý Noãn chỉ kịp khẽ nức nở một tiếng thì eo đã bịôm chặt, nháy Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ! Quý Noãn hơi nhíu đôi mi thanh tú, đồng thời khóe miệng bất giác tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngàythoại thuê xe là Quý Mộng Nhiên, cứ xem như cô ta hoàn toàn

Tài liệu tham khảo