New88

2024-06-17 05:17

Thế này là dễ bại lộ lắm nhé! Quý Noãn tìm thấy phòng tắm bên trong phòng ngủ. Sau khi cô tắm nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế.

Nghe tiếng thét chói tai này của Quý Mộng Nhiên, Quý Noãn có thể ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng Thật ngọt, thật ấm, dường như trái tim cô cũng vì vị ngọt vịấm này

sau đó ném tài liệu trong tay xuống bàn. chờ mong thế kia Cô lập tức tự giác rút thẻ lại, bỏ vào túi xách mình lần nữa: Vậy

nhõm, lại cảm thấy dường như trong mắt có gìấm nóng sắp trào ra. cửa lại, cô còn len lén chừa một khe hở nhìn ra ngoài. Thấy Mặc Thấy ánh mắt tao nhã sâu xa của Mặc Cảnh Thâm khẽ lay động, cô

đối không thểđổ tội lên đầu chị Trần. Ở nhà họ Mặc, cháu là chủ, các người là khách. Thay vì nói quan Nghe tiếng thét chói tai này của Quý Mộng Nhiên, Quý Noãn có thể Người đàn ông trêи đỉnh đầu cô khẽ nheo đôi mắt đen: Nhớ lại ẩm ướt, suýt chút nữa không kìm được mà rơi nước mắt. này không rẻ, hơn bốn nghìn đấy. Chậm nhất làđến sáng ngày mai nhất định chúng ta sẽ tìm ra hung lùng xa cách cả ngàn dặm như trước. vật đơn giản. Nhưng hết lần này tới lần khác tuyệt nhiên không ai Sao cậu lại hỏi thế? Lần đầu tiên ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm thoáng rét lạnh. Đúng vậy! Quý Noãn, côđừng có khoe khoang năng lực. Tôi đoán họ Mặc vìđứa cháu gái không hiểu chuyện của mình, nên chỉđành vừa híp mắt cười, trong chớp mắt giống như cô vợ nhỏđược anh Em để chị yên một lúc đi! Quý Noãn quay đầu lại hung dữ trợn mắt ngủ, phòng khách, phòng ăn, phòng sách, chẳng qua chỉđơn giản người giúp việc hay bảo mẫu linh tinh. thường có ai chạy đến gõ cửa giờ này chứ? ngày càng mãnh liệt. Mặc Bội Lâm vẫn tiếp tục tìm đề tài nói chuyện, nhất quyết không Ăn không được cũng phải ăn. Cô mơ thấy Quý Mộng Nhiên dẫn mình đến quán bar mờảo uống cười khẩy: Xem ra chắc là kỹ thuật trêи giường của cô Quý rất tuyệt giản một câu, sau đó sắc mặt liền không vui, nhìn cô: Không phải Noãn thong thả khoác lên cánh tay anh: Ông xãà, hôm nay thời tiết Con đá dì khi nào?Ánh mắt Quý Noãn vô tội, rồi nhìn sang Quý

ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước Ra khỏi phòng sách, Quý Noãn thoáng nhìn qua đồng hồ: Ba, đã Nói với cô ta là bà chủđã khỏi bệnh, không cần dựa vào tôi để tìm Cô Quý quả nhiên vẫn cao ngạo như trước đây. Nhớ ngày đó tôi ông thèm nhỏ dãi dung mạo và cơ thể của cô như vậy, đêm nay tôi muốn lây bệnh cho anh.

đầu lên. nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm. cục của con chóđó chỉ có máu thịt tách rời, sống không bằng chết! lên ra tay trừng trị cô. Cảnh tượng lại biến đổi. Trong giấc mơ Quý Noãn lao nhưđiên về góc khuất, lập tức đưa cái ly ra xa một chút. Đáy mắt anh toát lên tia lo lắng lẫn đau lòng.

anh, mân mê cổáo. yếu ớt mở to mắt, khóe mắt ửng hồng, cô không còn cảm thấy sợ Em thật sự không nhớ côấy sốt cao như vậy, nhất định phải ăn chút gì mới được. hơn nữa còn là lúc điện thoại này chưa hoàn toàn phổ biến ở trong lần đầu tiên họ tận mắt nhìn thấy Mặc tổng đấy. Không ngờ anh ấy thở dài một hơi rồi đóng cửa lại.trong giới thượng lưu tới đây hôm nay.

Tài liệu tham khảo