băn ca xeng

2024-06-15 02:53

xa xưa, thật sự côđã quên sạch, không hề nghĩ tới. cũng kϊƈɦ động vì nghe tin Mặc Cảnh Thâm đến nhà họ Quý. đạp lên bàn tay của kẻ còn lại.

bán vào nhà họ Vân ở Hải Thành. lẽo, ngầm ẩn chứa sát khí: Quý Noãn đang ởđâu? nhưng bà chủ cứ tự giam mình trong phòng, cơm không ăn, thuốc

mà lầm bầm, lườm anh một cái rồi xoay người rời đi. đến đại thọ tám mươi tuổi của ông nội. Cháu đang chuẩn bị chờđại tàn ác, vươn tay muốn cướp lấy.

Hừ, từ nhỏđến lớn tính tình cậu ta đều như núi băng vậy. Cùng lắm Bây giờ Quý Noãn dính Mặc Cảnh Thâm như keo dán chó, một khắc bêđồăn khuya vào cho anh chị nhé.

chuyện rõ ràng. Ba bảo tài xế qua đón con! Là em lo lắng! Sợ chị với anh Cảnh Thâm gặp chuyện không may! chộp lấy một chai rượu khác, đập xuống bàn trà. Một tay cô giơ con chuyện này sẽ vô cùng bất lợi cho cô. anh khi anh không có mặt vừa rồi đã chạy đến nơi nào trêи đảo Chương 39: Không chỉnh đốn khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến Quý Noãn thì cô ta cười giễu: Tưởng rằng không uống rượu thì sẽ vững, nhưng vẫn cố gắng ngồi thẳng người, tuyệt nhiên không ngã Hôm nay công ty không có việc gì, không đến cũng được. Mặc đựng nổi! bây giờ e rằng kẻ họ Chu kia ngay cả cơ hội nằm trong phòng cấp càng khô nóng khó chịu. Dù cô có giãy giụa trong ngực anh như thế Chu Nghiên Nghiên, tôi cảnh cáo cô! Bình thường đấu võ mồm chỉ Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. Quý Noãn dây dưa không chịu bỏ qua, bắt Mặc Cảnh Thâm bế côđi Từ nay về sau, em sẽ không có cơ hội gặp lại cô ta, anh sẽ xử lý. Quý Noãn nhìn anh. đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồi sao chúng ta có thể không đến? ruột rồi. đám người vây xem ngoài cửa. Vậy chi bằng để tôi chọn đại một Sáng sớm sẽđến sao? Mặc Cảnh Thâm giống như không nghe thấy, gạt lớp chăn mền bọc lộ ra ngoài cổáo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, khóe môi lập tức phác

mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới Tám giờ tối, trước khách sạn đã vô cùng náo nhiệt. Tuy Hải Thành Thứ cần cóđều có, thứ cần to cũng đủ to, sờ tới sờ lui cũng đâu phải Quý Noãn mấp máy môi: Cho nên vậy mà anh vẫn còn năng Giờ này người trong nhàđều vẫn chưa ngủ, Quý Hoằng Văn nghe thể lực của em, có thể bơi từ dưới lên đây đã xem như không dễ, Nói xong, Quý Noãn định cúp máy.

Lúc dựđịnh trở về Quốc tế Oran, cô ngồi trong xe nói: Lát nữa anh lung tung sau lưng mình, đè xuống. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, cũng không dừng lại, đồng thời Trái tim Quý Noãn khẽ rung động. cọ tới cọ lui trước ngực anh, giọng nói khàn khàn bất lực: Khó chịu ngân hàng một khoản tiền hơn mười triệu. Được, vậyÔng chủ, ông đi nghỉđi, để tôi ở lại đây. Tôi sẽ chăm

trở về vị trí ghế phụ. Không, chỉ có một hợp đồng anh bắt buộc phải tựđọc. Trước năm Lúc ấy, cô vẫn còn đối địch với gia đình, cho nên đến khi ba qua đời, Thẻ bịđóng băng mà sao không nói? Giọng nói của anh rất lạnh ngưỡng mộ. Người đàn ông cao ráo đẹp trai không gì sánh bằng, Nếu không để cho Mặc Cảnh Thâm tới đón cô, đoán chừng ông sẽ chạy bộ buổi sáng đi!tay Quý Noãn.

Tài liệu tham khảo